Bài học giá trị nhất của thành công không phải nằm trong sách vở, nó nằm ngay trong cuộc sống mỗi ngày.

1 . Một con chuột rơi vào thùng gạo. Sau khi biết rằng không có gì, nó rất vui mừng, vội vã đi kiếm ăn rồi ngủ trong “bể gạo”. Vài ngày sau, khi thùng gạo đã cạn một nửa, chú chuột tự hỏi mình có muốn ra ngoài nữa không, nhưng chú đã tự nhủ rằng: “Gạo còn nhiều nữa nên mình sẽ nán lại thêm một chút nữa.”
Rồi chẳng mấy chốc khi thùng gạo cạn đáy thì chú chuột mới bàng hoàng nhận thấy rằng với thân hình mập tròn thì chú có leo trèo suốt đời cũng không thoát khỏi nổi.
Bài học: Cuộc sống tưởng như đơn giản và nhẹ nhàng có thể mài mòn ý chí và khiến con người mất cảnh giác trước mọi hiểm nguy ở khắp muôn nơi.
2 . Chú thỏ trắng đi câu. Vào ngày thứ bảy, nó không nhận được gì cả. Ngày thứ hai của nó cũng xui xẻo như thế. Đến ngày thứ ba, nó cũng không từ bỏ nhưng khi đến thì một chú cá nhảy lên và quát to: “Chớ có vứt cả củ cà rốt đi đâu, ai mà thèm thứ cứng đấy!”
Bài học: Thứ gì bạn tưởng là tốt đẹp nhất không hẳn đã có giá trị với người khác.
3 . Hai người phụ nữ ngồi đối diện nhau tại một bữa tiệc.
Người thứ nhất quay lại và nói: “Cô đẹp thật mà.”
Người thứ hai thản nhiên gật đầu rồi quay sang: “Có lẽ tôi đã không khen ngợi cô như thế được rồi.”
Người thứ nhất mỉm cười: “Không sai, chỉ cần nói dối một câu giống nhau là được rồi.”
Bài học: Trao đi thứ gì sẽ nhận được thứ đó.
4 . Một bác sĩ thực hiện phẫu thuật cho một bệnh nhân ung thư. Sau khi gây mê, bác sĩ đã bất ngờ nhận thấy mình không thể nào xử lý vấn đề được bèn âm thầm khâu vết thương. Bệnh nhân kia đến từ nơi xa xôi, không hiểu lời bác sĩ nói, cứ tưởng mình đã được điều trị khỏi hoàn toàn nên đã nhập viện.
Một năm sau, bệnh nhân quay lại tái khám nhưng tế bào K đã biến mất vĩnh viễn.
Bài học: Một thái độ lạc quan là phương pháp phẫu thuật tuyệt vời nhất.
5 . Năm ấy, anh đang ngồi ở quán cà phê một mình. Một cô gái khác đến và hỏi: “Có phải anh là người đến xem mắt tôi không?”
Anh ngước mắt nhìn và nhận thấy cô theo kiểu mình thích và trả lời: “Chính là anh đây, mời cô ngồi.”
Mãi nhiều năm sau khi đã trưởng thành, anh thú nhận với vợ: “Thực ra anh không phải người em xem mắt.”
Người vợ cười: “Thực ra cũng không có người xem mắt nào đâu anh ơi.”
Bài học: Cơ hội đến cần phải tận dụng bằng nhiều cách.
6 . Các cô gái đang bỏ phiếu bầu hoa hậu thì một ứng viên đứng lên nói: “Nếu tôi được chọn thì nhiều năm sau cô bạn ấy có thể tự tin nói với mọi người rằng: Hồi đại học tôi còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi của trường nữa.”
Và kết quả là cô gái đã giành được 90% số người vote.
Bài học: Để thuyết phục người khác thì không nhất thiết phải tìm cách làm ra vẻ nổi trội hơn.
7 . Trên tàu cao tốc, một người đàn ông vô tình làm rớt một chiếc giày mới mua bên ngoài cửa sổ. Những người khác đang xuýt xoa nuối tiếc thì anh ta đột nhiên vứt nốt đôi còn lại xuống đường rồi nói: “Cho dù nó đắt như thế nào thì mất một chiếc cũng xem như vô ích rồi. Thà rằng tôi ném hết cả đôi thôi để ai may lượm được còn có thể dùng nó. ”
Bài học: Những thứ không thể thay đổi và sửa chữa thì từ bỏ càng sớm càng tốt.
8 . Có hai con hổ nói chuyện với nhau.
Con thứ nhất nói: “Cậu ở trong rừng được ăn được uống và phục vụ tận nơi thích lắm.”
Con còn lại cho biết: “Phải ở ngoài rừng thì mới thích chớ.”
Thế là chúng quyết định đổi với nhau. Sau 1 tuần đầu tiên thì cả hai cảm thấy thật vui vẻ hạnh phúc. Nhưng khoảng 1 tháng sau thì có 2 con hổ cùng chết. Một con chết đói và một con chết do bệnh tật.
Bài học: Trân trọng những thứ đang có và đừng nhìn vào cuộc sống của người khác.
9 . Có một đoàn người đi lang thang trên sa mạc, ai cũng mang vác nặng trĩu, tâm trạng mỏi mệt và buồn bã. Chỉ có 1 người duy nhất bước đi nhẹ nhõm và mỉm cười thích thú.
Những người khác hỏi: “Sao anh có thể giàu như thế?”
Anh ta trả lời: “Vì tôi có ít thứ nhất.”
Bài học: Không phải lúc nào nghèo cũng là khổ, lúc nào giàu là sung sướng.
10 . Có một khoá lớn chắc chắn được gắn trên cửa. Thanh sắt tốn khá nhiều công sức và thời gian nhưng lại không mở được. Mãi một lúc sau thì chìa khoá mới đến. Cậu ta chỉ dùng thân người gầy và gồ ghề của mình vặn nhẹ một cái, chiếc khoá to đã “Tách” một tiếng mở khoá dễ dàng.
Thanh sắt hỏi một cách kì lạ: “Sao tôi gầy hơn cậu và cao lớn hơn cậu nhưng mà lại không mở khoá nhỉ?”
Chìa khoá trả lời: “Tôi không phải hoàn hảo, nhưng mà tôi là phù hợp nhất”.
Bài học: Thứ giá trị nhất không hẳn đã là thứ phù hợp nhất, trái lại, thứ phù hợp nhất mới là thứ có giá trị nhất.
Leave a Comment