CÂU CHUYỆN BÁN VÍ VÀ CÁI NGU ĐỂ ĐỜI
Đọc xong khôn ra mấy phần!
———————
Cách đây 4 năm, khi ấy bán hàng online mới chớm nở và sắp rộ,
tôi định bán ví da dành cho nam trên fb, tôi dự định sẽ đặt ví với số lượng ít trước, để về chụp hình đăng lên fb cá nhân và nhờ thằng em chạy quảng cáo để bán.
Trong đầu tôi vẽ ra rất nhiều viễn cảnh tươi đẹp, kiểu kiểu là sắp giàu rồi
Vì mình bán kiểu này thì kiếm một ngày 700-1tr là chuyện có thể.
Tính thử xem:
Một cái ví hàng si nhập giá sỉ về là 15k, nhập ít nhất là 50 cái thì sẽ được giá sỉ. Nếu tôi bán trên trang cá nhân giá là 85k một cái (vẫn rẻ chán chê), thì tôi lãi 70k rồi, một ngày tôi chỉ cần bán 10 cái thôi là kiếm được 700k, quá ngon lành cành đào.
Còn nếu chạy quảng cáo thì sẽ tốn tiền nhưng chắc chắn sẽ kiếm được nhiều hơn.
Giả sử để bán được một cái ví thì tốn 50k tiền quảng cáo luôn, mình cứ lấy 85-(15(tiền ví) + 50 (tiền quảng cáo)), tôi vẫn lời 20k. Một ngày chạy quảng cáo ra 50 người mua thì tôi được 1 triệu rồi. (Thời đó chạy quảng cáo rẻ lắm và tính 50k tiền quảng cáo là rất cao rồi).
Tính chơi chơi thôi là thấy mình sắp giàu dòi
Nhưng việc đầu tiên là tôi phải liên hệ với bên xưởng cung cấp ví. Để đàm phán này kia coi họ có thấy tôi quá giỏi rồi hạ giá thêm hay không.
Tôi nhấc máy lên, nhấn số trên website và gọi. Đầu dây bên kia vang lên một giọng khàn khàn của một người đàn ông chắc tầm 35 tuổi. Chắc mới chửi nhau với khách hàng hay sao mà nghe giọng alo còn hơi bực bội?
Ông anh nói giọng miền nam, ôi giời ơi! Cả nước có ba miền mà anh em mình lại chung miền nam thì quý hoá quá rồi. Đâu phải dễ gặp? càng làm cho mình tin rằng điềm báo này chính là tới thời của mình rồi.
Tôi mới nói: dạ em chào anh, em tìm mua ví giá sỉ để bán (tôi thì thuộc tuýp D trong DISC (nhưng tính S cũng cao) nên đi thẳng vào vấn đề và nói đúng cái người ta muốn nghe luôn, tất nhiên là ông anh kia đang cần người mua ví).
Tôi vừa nói tới đó thì ông anh nhanh miệng đáp: anh đây em ơi, em cần đặt mẫu gì, số lượng bao nhiêu? (Không nhớ câu từ lúc đó thế nào vì ông ấy trả lời cũng dài, nhưng đại ý là hỏi như thế)
Tôi nói: anh có sản xuất số lượng lớn chứ ạ?
Ông anh trả lời: có chứ em, số lượng lớn đủ các mẫu.
Tôi: dạ, vậy thì tốt quá anh à, em thấy anh đăng lên web cái mẫu 15k một cái đấy, anh cho em xin lấy trước 3 cái, để về chụp hình thật đăng lên fb bán thử, rồi nếu được thì em chạy quảng cáo thêm(?)
Ông ấy im lặng 2 giây, rồi trả lời: Ok em, em nhắn anh địa chỉ đi. Anh gửi em. Mà này, anh nói thật…
Tôi: Dạ anh nói đi ạ, em đang rảnh để nghe đây (đoạn sau dấu phẩy là tôi thêm vào chứ không có nói câu đó)
Ông ấy: Mấy đứa như em từ lúc anh mở xưởng tới giờ anh gặp đầy. Gửi 3 cái để em làm thử thôi, chứ anh nói thật là dân làm ăn thật sự không ai làm vậy như em đâu, vì bán không có được, nhiều đứa hỏi anh rồi mất tích. Người làm ăn thật sự người ta sẽ bán ví hàng da bò thật, chứ không ai bán ví hàng si. Hàng si thì người ta mua để tặng thêm cho khách thôi.
Tôi nghe câu đó mà tổn thương vc (vô cùng).
Ổng nói tiếp (tôi thì tôi định cúp máy rồi đấy, tự ái rồi mà còn nghe nữa tốn thêm tiền điện thoại của tôi nữa): Em bán kiểu đó thì em bán trên nick cá nhân bạn bè em mua 1 lần 1 rồi dẹp em qua một bên luôn (đến cuối bài bạn sẽ thấy tôi giải thích chỗ này), còn chạy quảng cáo thì em sẽ lỗ tiền quảng cáo vì bán không được. Ví này muốn bán được thì chỉ có đi bán dạo hoặc ra mấy chợ lớn rồi bày ra bán như mấy ông bà già hay bán vậy đó. Chứ nói thật là bán như em không được đâu. Anh chưa thấy ai bán được nhiều.
Nghe tới đoạn này là muốn tắt máy rồi, vì nó đụng chạm vào kế hoạch làm giàu của tôi, tôi không thích điều đó. Nó làm tôi mất hy vọng.
Tôi: Dạ vậy em cảm ơn anh, để em tính lại, còn ví khỏi gửi em nhe anh.
Ông ấy: Ừ ừ, ok em.
Rồi xong.
Tôi hụt hẫng và có chút gì đó bực bội, tôi nghĩ: Cha nội này bộ không muốn làm ăn nữa hay sao, nói chuyện kiểu qq (quái quỷ) gì mà như tạt nước lạnh vào mặt khách hàng muốn mua hàng vậy. Tôi mua về Bán được hay không thì kệ tôi chứ.
Nhưng mà nghĩ nghĩ thấy ông ấy nói cũng có lý.
Thế là tôi dẹp việc bán ví, và chán nản, không làm nữa. Để rồi…
Nửa năm sau,
Tôi thấy người ta làm y như cách của tôi định làm, đó là bán ví với giá rẻ như cho
Thậm chí là mấy cái ví 15k như tôi định bán thì họ chạy quảng cáo fb và bán hẳn lên 150k,
Nói thêm cho bạn biết là vào thời điểm 3 4 năm trước thị trường chưa nát như bây giờ đâu.
Năm 2016-2017 ông nào quyết đoán có tính toán một chút là ăn nhiều.
Mấy Page bán ví kiểu đó có rất nhiều like và cmt, lên đến hàng chục ngàn cmt. Bạn đoán xem họ kiếm được bao nhiêu tiền. Nếu chưa đoán được thì quay về bài toán tôi tính ở đầu bài.
Tính cái đó là tính chơi chơi phỏng đoán thôi nhé, dĩ nhiên kinh doanh thì phải tính nhiều hơn. Trong đó có cả việc hoàn đơn (là bị bùng (bom) hàng đó) bạn nào từng bị bom hàng thì sẽ biết một đơn bị bom là phải bù bằng mấy đơn bán được và hoà vốn không lời. Thường là bị bom 1 đơn thì phải bù bằng 2 đơn giao được và cả 3 đơn đó xem như hoà vốn không lời, nhưng tất nhiên hàng hoá sẽ bị vấn đề và còn nhiều vấn đề khác nếu không kiểm soát được việc bom đơn bùng đơn, cái đó có cơ hội tôi sẽ nói trong một bài khác. Về tính tiền để đi kinh doanh online đơn giản. Và lập ra các bài toán, các trường hợp cụ thể.
Nhưng hồi đó lại dễ bán và ít bị bùng hàng hơn bây giờ mới ngộ chứ.☹️
Quay lại với việc bán ví, tôi tự trách mình đã yếu bóng vía để bị doạ cho xanh mặt trước khi làm, v
à có thể nói là vụt mất cơ hội hớt váng sữa.
Có những thứ chúng ta nghĩ táo bạo nhưng chúng ta lại không có gan mà làm vì bị người khác hù mình thì ít mà mình tự hù dọa bản thân thì nhiều.
Tôi sẽ nói rõ để bạn thấy lúc đó tôi ngu ngốc thế nào:
Nếu tôi làm theo kế hoạch ban đầu, thậm chí là tôi mua luôn 50 ví để có giá sỉ 15k, thì tôi cũng chỉ mất 750k tiền hàng,
Nếu tôi mua về và chạy quảng cáo 2 triệu đồng mà vẫn không bán được cái nào thì tổng thiệt hại là 2tr750k.
Nhưng tôi vẫn còn y nguyên 50 ví.
Nếu tôi đăng bán ví đó trên trang cá nhân với giá rẻ mạt là 45k một ví, chắc chắn sẽ có người mua. Và cho là tôi bán được hết thì tôi thu về được 2tr250k và lỗ 500k nhưng tôi có vô số bài học.
Dĩ nhiên dù bán kiểu gì thì tôi cũng sẽ nói là ví đó da PU chứ nói ví da bò ai tin. Ví da bò làm gì có giá 85k. Tôi nghĩ lại không hiểu sao lúc mà ông anh kia nói thì tôi lại sợ bị người ta nói là mình bán hàng lừa đảo (đoạn mà ông ấy nói bạn bè trên nick cá nhân của tôi chỉ mua 1 lần như thể tôi gạt họ). Ủa tôi đâu có định nói gạt ví đó nó là da bò thật, rõ ràng, 85k thì mình nói thật là da PU thôi chứ có gì đâu. Da PU thì cũng xài được cả năm với 85k rồi còn gì.
Và bạn nhìn lại trường hợp trên xem, suy cho cùng nếu thất bại toàn tập tôi chỉ mất có 2tr750k. Nếu tôi khôn ngoan hơn thì tôi chỉ mất 500k. Dù vậy thì tôi có vô số bài học ngay cả khi thất bại.
Còn nếu tôi làm thành công thì sao?
Thì kế hoạch làm giàu đơn giản của tôi quá xuất sắc. Vì hồi đó ít người làm. Cơ hội đấy, mà tầm của mình chưa đủ để tin vào chính mình mà nắm bắt. Rõ ràng là tôi đã có tính toán. Nhưng tôi vẫn sợ thất bại rồi tôi chán nản không làm.
Bài học rút ra cho bạn:
Làm gì cũng phải tính toán, nước ăn nước thua, ăn được thì thế nào mà lỡ thua thì tổn hại ra sao và có bài học gì trong đó khi thua không?
Tính xong rồi thì đã biết được mình phải đánh đổi những thứ gì rồi, nếu mình chấp nhận được thì lúc đó mình chiến như kế hoạch và cố gắng chơi cho thắng. Ai nói gì chúng ta cũng xem xét thử, nhưng quyết làm một lần, vì mình đã có kế hoạch.
Tôi không khuyến khích các bạn làm liều thiếu tính toán nhé.
Đọc bài này là các bạn đâu đó cũng có thể tự tính sương sương và lên một kế hoạch nhỏ cho việc kinh doanh của mình rồi.
Đừng ngu như tôi lúc đó.
Đôi khi phải thử dại khờ một lần với mức thiệt hại trong tầm kiểm soát để ta có cơ hội trưởng thành hơn.
Hi vọng rằng bạn sẽ tỉnh táo và dám làm điều bạn muốn!
Chúc bạn thành công!
Tác giả: Phan Tịnh
Nguồn: FB NguoiBL
Leave a Comment